Người dân tộc S’Tiêng gọi hạt gạo là hạt P’hey, còn Ba Tum là loại gạo đỏ đặc trưng của nương rẫy đồng bào. Từ cảm hứng ấy, nhạc sĩ Mai Quảng đã sáng tác ca khúc dạt dào yêu thương: ‘Mùa lúa về thơm ngát trên đồi nương/ Ơi Ba Tum hạt gạo trên đồi cao/ Hạt gạo đỏ tươi trên những vạt đồi/ Trong mỗi hạt P’hey đều có nắng và gió’
Vẻ đẹp ruộng nương Tây Nguyên, được chia sẻ từ những câu thơ của tác giả gắn bó với Đắk Lắk: “Lửa phừng mặt đỏ gái trai/ Đất trời ngân rung mở hội/ Ăn mừng được mùa lúa mới/ Làng buôn rộn rã đất trời”.
Tôi là cây lúa. Tôi vẫn lặng lẽ sống. Nhưng tôi biết: Có những người đang lặng lẽ bảo vệ tôi bằng tri thức, trái tim và lòng tin.
Sau vụ gặt, tôi lùa đàn bò ra đồng để chúng gặm những vệ cỏ bờ tốt um, còn mình thì đá bóng, thả diều, hun chuột. Chơi mệt, mồ hôi vã ra, tôi nằm ra giữa đồng ngửi mùi rạ rơm đồng đất. Mùi của cội nguồn bông lúa tỏa hương. Mùi của trầm tích phù sa bồi đắp.
Tôi là cây lúa. Không cao sang gì, chỉ là một giống cây mọc nơi đồng ruộng, giữa nắng mưa, gió bụi và thời gian.
Đồng ruộng và cây lúa đã âm thầm hun đúc nên tính cách kiên cường của những đứa trẻ thôn quê, trong đó có tôi. Có những năm mưa bão dồn dập, đồng ruộng chìm trong mênh mông nước trắng. Ấy vậy mà, chỉ cần một đọt lúa còn nhú lên khỏi mặt nước, cây lúa vẫn bám rễ mà sống, vẫn kiên trì ngoi lên.
Một buổi chiều trên đường về Tràm Chim, xe đi ngang qua một cánh đồng lúa đang trổ đòng. Trời vừa mưa xong, nước đọng lại trong các rãnh ruộng.
Có lần, trong một cuộc gặp mặt nông dân ở đồng bằng sông Cửu Long, được mời đến một cánh đồng lúa đang trổ đòng. Chủ nhà, một lão nông có thâm niên trồng lúa hơn bốn mươi năm, bất chợt hỏi: “ Chú biết vì sao một hạt lúa phải đứng sát bên nhiều hạt lúa khác không? ”. Chưa kịp trả lời, ông tiếp lời, giọng vừa cười vừa đằm thắm: “ Vì nếu đứng một mình, nó sẽ dễ ngã trước gió. Phải cùng nhau mà chịu nắng, chịu sương thì cây lúa mới lớn được ”. Câu chuyện ấy làm phải suy ngẫm nhiều lần. Thì ra, trong ruộng lúa, có cả một triết lý cộng đồng. Hạt lúa dạy ta điều mà sách vở đôi khi không nói hết - rằng sự bền vững bắt đầu từ sự gắn bó, từ những mối dây liên kết hữu cơ giữa người với người, giữa người với đất, và giữa hiện tại với tương lai. Hiệp hội lúa gạo - không chỉ là tổ chức, mà là cộng đồng Khi Hiệp hội ngành hàng lúa gạo Việt Nam - VIETRISA ra đời, không chỉ hình dung đến một tổ chức đại diện cho tiếng nói của doanh nghiệp, nông dân, nhà khoa học… mà còn nghĩ đến một cộng đồng lúa gạo. ...
Chúng tôi đi từng dãy rạ, lật ra để nhặt những bông lúa còn sót lại cho vào túi, vào bọc. Bốn năm đứa, có khi cả chục đứa đi với nhau, chia mỗi đứa một khoảnh ruộng rồi chăm chú nhặt lúa sót. Rõ ràng đã lật hết đám rạ rồi nhưng đến khi quay vòng lại, lật búi rạ lên vẫn cứ nhặt được những bông lúa vàng hươm nằm ẩn mình sau thân rạ khô giòn.
LÊ MINH HOAN Trong mỗi dịp gặp gỡ “trên bàn ăn”, trong các cuộc họp, hãy cùng nhau tìm những sáng kiến, giải pháp nâng chất lượng và hình ảnh hạt gạo Việt, gia tăng thu nhập cho nông dân và lan toả thương hiệu quốc gia.
LÊ MINH HOAN Từ nước vo gạo đến sữa gạo là một hành trình của sự hồi sinh ký ức, cộng hưởng sáng tạo và đánh thức trách nhiệm. Đó không chỉ là câu chuyện về sản phẩm, mà còn là một cách sống.
Chẳng mùa nào chân tay lũ trẻ con trong xóm được lành lặn, vào vụ gặt còn thêm màn gãi sột soạt nhưng không đứa nào cưỡng được sức hấp dẫn từ những nhánh rơm cứng cáp thoảng hương gió đồng, giờ thêm nồng nồng vị nắng, thứ nắng đậm đà, oi ả, miên man.
Tác giả Vu Trầm viết từ Hàm Tân, Lâm Đồng: ‘Dưới mỗi chân ruộng sâu là lịch sử/ mỗi con trâu kéo là một khúc sử thi âm thầm/ trên tay mẹ là rơm vàng/ trên vai cha là mùa gặt/ và trên vành nón là những câu ca dao ’
Giờ đây công việc thu hoạch lúa đã dễ dàng hơn nhiều, chỉ cần những chiếc gặt đập liên hợp loảng xoảng chạy dập dìu một loáng đã sạch, lúa căng đầy các bao rơi xuống sau mỗi làn máy chạy. Người thợ mần mướn xốt xắng vác lại chất đầy trên con đê một hàng ngay ngắn chờ lái đến cân...
Mỗi hạt gạo là kết tinh của đất, nước, nắng, phù sa và cả tấm lòng với bao công sức của những người nông dân. Nhưng để hạt gạo Việt Nam thực sự vươn xa, không chỉ cần những cánh đồng trĩu hạt, mà cần một thế hệ trẻ hiểu, yêu và biết trân trọng giá trị của ruộng đồng.
Ca khúc 'Yêu lúa gạo Việt Nam' là sự kết hợp giữa hai tác giả, nhạc của tác giả Huỳnh Quang Linh (sinh năm 1978, ở Châu Thành, Đồng Tháp) và thơ của tác giả Hoa Cúc Vàng (sinh năm 1955, ở Chơn Thành, Đồng Nai).
Mùa gặt là mùa vui nhất. Nhà nào cũng tất bật, rộn ràng. Người lớn lo thu hoạch, trẻ con thì kéo nhau ra đồng chơi đùa, bắt cào cào, châu chấu, rồi lăn lóc ngủ dưới đống rơm mới còn thơm mùi lúa. Có lần chúng tôi còn rủ nhau lấy rơm kết thành những cái chổi rơm nhỏ xinh để mang đi bán gom tiền mua những viên kẹo tăm dài to như ngón tay út có vị cay nồng, thơm thơm để ăn.
Họa sĩ Lê Thiết Cương vừa qua đời lúc 18h55 ngày 17/7 tại Hà Nội, hưởng thọ 63 tuổi. Ông là họa sĩ Việt Nam đầu tiên lấy hạt gạo làm cảm hứng sáng tác tranh. Cuộc triển lãm mang tên “Hạt gạo” của họa sĩ Lê Thiết Cương từng để lại nhiều dư âm cho cộng đồng.
LÊ MINH HOAN Có lần, khi về miền Tây vào mùa thu hoạch lúa, đứng lại bên một cánh đồng vừa gặt xong. Giữa đồng, những cuộn rơm vàng óng được chất thành đống. Đám trẻ con nô đùa, người lớn thì nhóm lửa đốt rơm. Khói bay lên mù mịt, cay xè mắt. Có người giải thích: “Đốt cho sạch đồng, khỏi tốn công dọn”.
Cánh đồng/ Nơi đóng dấu niềm tin, mơ ước tổ tiên/ Nơi cất giữ những kiếp người qua biến thiên lịch sử/ Nơi gặt hái nước mắt, nụ cười lam lũ/ Cha ông cày xới nắng mưa thành tục ngữ, ca dao/ Giọt mồ hôi truyền kiếp gieo cho đất ngọt ngào
Nhạc sĩ Phạm Minh Thuận sáng tác ca khúc gửi gắm tình yêu với ruộng đồng Việt Nam: ‘Từ những hạt phù sa bồi đắp, bốn ngàn năm lúa mọc trên đồng/ Tiếng mẹ ru vọng qua mùa gặt, mồ hôi cha thấm từng non cao’
Gạo Việt Nam đã tạo ra sân chơi riêng ở nhiều thị trường quan trọng là Philippines hay Trung Quốc; với đề án 1 triệu ha có thể tiếp tục phát triển ở các thị trường cao cấp hơn như Nhật Bản, Hàn Quốc…
Chandni Vatvani, Calvin Yang, Indonesia có lượng gạo sản xuất/năm đứng thứ 4 thế giới, cao hơn Việt Nam (thứ 5) và Thái Lan (thứ 6). Năm nay, nước này đặt mục tiêu sản xuất 32 triệu tấn gạo, tăng 3% so với năm ngoái.
Đồng ruộng và cây lúa đã âm thầm hun đúc nên tính cách kiên cường của những đứa trẻ thôn quê, trong đó có tôi. Có những năm mưa bão dồn dập, đồng ruộng chìm trong mênh mông nước trắng. Ấy vậy mà, chỉ cần một đọt lúa còn nhú lên khỏi mặt nước, cây lúa vẫn bám rễ mà sống, vẫn kiên trì ngoi lên.
Chúng tôi đi từng dãy rạ, lật ra để nhặt những bông lúa còn sót lại cho vào túi, vào bọc. Bốn năm đứa, có khi cả chục đứa đi với nhau, chia mỗi đứa một khoảnh ruộng rồi chăm chú nhặt lúa sót. Rõ ràng đã lật hết đám rạ rồi nhưng đến khi quay vòng lại, lật búi rạ lên vẫn cứ nhặt được những bông lúa vàng hươm nằm ẩn mình sau thân rạ khô giòn.
Hiệp hội ngành hàng lúa gạo Việt Nam tổ chức buổi gặp mặt các hiệp hội, doanh nghiệp, chuyên gia, cán bộ lão thành của ngành. Trong khoảnh khắc thiêng liêng ấy, mọi thế hệ cùng ngồi lại, không chỉ để tưởng nhớ người đã khuất, mà còn để trả lời câu hỏi: Làm sao để hạt gạo Việt Nam xứng đáng với lịch sử và máu xương đã đổ xuống?
Chẳng mùa nào chân tay lũ trẻ con trong xóm được lành lặn, vào vụ gặt còn thêm màn gãi sột soạt nhưng không đứa nào cưỡng được sức hấp dẫn từ những nhánh rơm cứng cáp thoảng hương gió đồng, giờ thêm nồng nồng vị nắng, thứ nắng đậm đà, oi ả, miên man.
Tác giả Vu Trầm viết từ Hàm Tân, Lâm Đồng: ‘Dưới mỗi chân ruộng sâu là lịch sử/ mỗi con trâu kéo là một khúc sử thi âm thầm/ trên tay mẹ là rơm vàng/ trên vai cha là mùa gặt/ và trên vành nón là những câu ca dao ’
Ca khúc 'Yêu lúa gạo Việt Nam' là sự kết hợp giữa hai tác giả, nhạc của tác giả Huỳnh Quang Linh (sinh năm 1978, ở Châu Thành, Đồng Tháp) và thơ của tác giả Hoa Cúc Vàng (sinh năm 1955, ở Chơn Thành, Đồng Nai).
Mùa gặt là mùa vui nhất. Nhà nào cũng tất bật, rộn ràng. Người lớn lo thu hoạch, trẻ con thì kéo nhau ra đồng chơi đùa, bắt cào cào, châu chấu, rồi lăn lóc ngủ dưới đống rơm mới còn thơm mùi lúa. Có lần chúng tôi còn rủ nhau lấy rơm kết thành những cái chổi rơm nhỏ xinh để mang đi bán gom tiền mua những viên kẹo tăm dài to như ngón tay út có vị cay nồng, thơm thơm để ăn.
“Già đi là một quá trình tự nhiên, nhưng rực rỡ hay lụi tàn là do cách ta sống với nó”, đó là những chia sẻ của Ủy viên Trung ương Đảng, Phó Chủ tịch Quốc hội Lê Minh Hoan khi nói về “tuổi già”.
Cánh đồng/ Nơi đóng dấu niềm tin, mơ ước tổ tiên/ Nơi cất giữ những kiếp người qua biến thiên lịch sử/ Nơi gặt hái nước mắt, nụ cười lam lũ/ Cha ông cày xới nắng mưa thành tục ngữ, ca dao/ Giọt mồ hôi truyền kiếp gieo cho đất ngọt ngào
Nhạc sĩ Phạm Minh Thuận sáng tác ca khúc gửi gắm tình yêu với ruộng đồng Việt Nam: ‘Từ những hạt phù sa bồi đắp, bốn ngàn năm lúa mọc trên đồng/ Tiếng mẹ ru vọng qua mùa gặt, mồ hôi cha thấm từng non cao’