Bài thơ ‘Hơi ấm ổ rơm’ chấm phá vẻ đẹp tình người nông thôn một cách giản dị và trìu mến. Rơm rạ còn lại sau mỗi mùa gặt trên cánh đồng, lại tiếp tục được dành dụm cho một giá trị khác, gần gũi và thương yêu.
Những
danh tác viết về lúa gạo Việt
Nhân
cuộc vận động sáng tác “Lúa gạo Việt – Nguồn cội và Tương lai” do Hiệp hội
ngành hàng lúa gạo Việt Nam đăng cai, trang web luagaovietnam xin lần lượt giới
thiệu những danh tác viết về lúa gạo Việt, như một cách khơi gợi cảm hứng sáng
tạo cho các tác giả tham dự.
Bài thơ “Hơi ấm ổ rơm” được nhà thơ Nguyễn Duy sáng tác năm 25 tuổi, trong một đêm lỡ đường ở Bình Lục, Hà Nam. Bài thơ “Hơi ấm ổ rơm” chấm phá vẻ đẹp
tình người nông thôn một cách giản dị và trìu mến. Rơm rạ còn lại sau mỗi mùa gặt
trên cánh đồng, lại tiếp tục được dành dụm cho một giá trị khác, gần gũi và thương
yêu.
“Hơi ấm ổ rơm” là một trong ba bài thơ của nhà thơ
Nguyễn Duy được trao giải nhất cuộc thi thơ báo Văn Nghệ năm 1973.
Hơn nửa thế kỷ trôi qua, “Hơi ấm ổ rơm” vẫn còn lấp lánh
nhịp điệu ân cần của làng quê Việt.
HƠI ẤM Ổ RƠM
Tôi gõ cửa
ngôi nhà tranh nhỏ bé ven đồng chiêm
Bà mẹ đón tôi trong gió đêm:
- Nhà mẹ hẹp nhưng còn mê chỗ ngủ
Mẹ chỉ phàn nàn chiếu chăn chả đủ
Rồi mẹ ôm rơm lót ổ tôi nằm.
Rơm vàng bọc tôi như kén bọc tằm
Tôi thao thức trong hương mật ong của ruộng
Trong hơi ấm hơn nhiều chăn đệm
Của những cọng rơm xơ xác gầy gò.
Hạt gạo nuôi hết thảy chúng ta no
Riêng cái ấm nồng nàn như lửa
Cái mộc mạc lên hương của lúa
Đâu dễ chia cho tất cả mọi người.
NGUYỄN DUY