Tâm tình của tác giả nữ ở Chợ Gạo: ‘Những cây lúa làm điệp trùng/ Trổ theo thơ ấu mịt mùng quê xa/ Ngồi đây với tiếng mẹ cha/ Ngồi đây như chạm khúc ca dao mùa’.
Chùm thơ của LÊ TUYẾT LAN (ấp An Thọ, An Thạnh Thủy, Chợ Gạo, Đồng Tháp)
CƠM QUÊ
Về bưng một
bát cơm quê
Nghe từ xa thẳm
lời thề núi sông
Để cho lúa trổ
đầy đồng
Để cho hạt trắng
ước mong vươn mình
Vị ngọt nuôi
dưỡng vóc hình
Hương thơm
mãi nhớ khắc in tuổi trời
Dù đi muôn nẻo
đường đời
Cây lúa, bóng
mẹ chẳng dời nhớ thương
Bao người con
đã tha phương
Bao người ở với
rẫy nương cấy cày
Bao người đã
có xưa- nay
Bao người bỏ
lại đắng cay mỏi mòn
Về đây ngắm
lá lúa non
Thương sao
ngày tháng sắt son đất bùn
Những cây lúa
làm điệp trùng
Trổ theo thơ ấu
mịt mùng quê xa
Ngồi đây với
tiếng mẹ cha
Ngồi đây như
chạm khúc ca dao mùa
Hiên nhà rợp
bóng cây dừa
Cơm quê cá ruộng
để thưa cội nguồn.
HÀNH TRÌNH
CÂY LÚA VIỆT NAM
Từ đồng bằng
đến núi cao
Những hạt bùn
reo vui nảy nở
Từ mềm mịn đến
đá sỏi
Cây vẫn trổ đồng
chờ đón trĩu say
Những cây lúa
của hôm qua và nay
Khoác giọt mồ
hôi và hy vọng để lớn
Những cây lúa
thời cha ông tiến dần hiện tại
Mang từng kỳ
công ghi dấu tháng ngày
Đắp bờ, cày
ruộng
Gieo mạ, bón
phân
Chăm sóc từng
phần
Chờ mong mỗi
vụ
Những cây lúa
mọc ở Việt Nam hay Angola hay Cuba
Những hạt lúa
được nhân giống hay cải cách
Những cây lúa
cúi đầu trước những ước mơ
Hạt trắng ngần
đầy đặn hương thơm
Như giọt nước
mắt của mẹ
Hạt thon dài
dẻo dai
Như bờ vai
người cha mạnh mẽ
Ngậm sữa rồi
xay xác
Ra bông rồi
bóc vỏ
Bữa cơm của
người dân, tuổi thơ của trẻ nhỏ
Và tình hữu
nghị quốc gia
Khi hương lúa
được lan xa
Khi hạt gạo
làm nên kỳ tích
Những nụ cười
thêm rạng rỡ
Đem gặt bình
dị suốt những huy hoàng
Rạ rơm tận hiến
đến cùng
Tro trấu in dấu
tự hào
Xanh vàng màu
quê
Bón chăm hạnh phúc.



