Tác giả Lương Cẩm Quyên suy tư: "Có hạt gạo theo chân mẹ lên chùa/ có hạt nằm bên mâm cơm ngày Tết/ giờ lặng lẽ theo chân người xứ Việt/ gói quê hương trong mỗi bữa cơm xa".
Bài dự thi “Lúa gạo Việt – Nguồn cội và tương lai”
HÀNH TRÌNH
HẠT GẠO
Từ hạt phù
sa ẩn trong lòng đất
lúa mở
xanh từng nếp ruộng đầu mùa
gió sớm chải
tóc đồng trinh nữ
nắng hong
vàng những giấc ngủ ban trưa
Giọt mồ
hôi rơi mềm lên rễ
lúa gật đầu
nghe đất kể chuyện xưa
Mỗi hạt ngọc
là hồn quê đọng lại
mỗi bông
vàng là một ánh trăng thưa
Liềm chạm
gió, gặt mùa về tay mẹ
tiếng rơm
khô hát điệp khúc dân ca
Bầy chim sẻ
xé trời bay lượn
lúa cúi đầu,
hạt tròn thẳng lưng cha
Qua chày cối,
qua tay người xay giã
hạt thóc
nâu hóa ngọc trắng trong ngần
Gạo thơm
ngát thành cơm thơm mỗi bữa
thành nụ
cười giữa mái ấm quê hương.
Có hạt gạo
theo chân mẹ lên chùa
có hạt nằm
bên mâm cơm ngày Tết
giờ lặng lẽ
theo chân người xứ Việt,
gói quê
hương trong mỗi bữa cơm xa
HỒN GẠO VIỆT
Cha gói
lúa vào tay đất
gửi niềm
tin theo mạch nước âm thầm
Mẹ trải
gió lên từng nếp mạ
sớm nở mầm,
chiều thắp ánh trăng non
Ông gánh
mùa đi qua sấm chớp
giọt mồ
hôi nở rộ giữa chân đồng
Bà lật gió
xem màu thóc chín
nghe bông
vàng thở nhẹ giữa mênh mông.
Người nhặt
nắng rải lên vành nón
vá bão
giông bằng tiếng hát ru nồng
Người bẻ lửa
nhóm hồn trong bếp
mỗi hạt
cơm một nhánh đất quê hương.
Những hạt
gạo đong đầy sức trẻ
tiếng cười
giòn trong giấc ngủ no tròn
Thành áo
nâu gánh gồng ngày lam lũ
thành tiếng
cười ẩn giữa khói cơm thơm.
Những bát
cơm cúi đầu trong im lặng
ôm bóng
cha, ôm dáng mẹ hao gầy.
Những rơm
rạ chắt chiu ngày tháng
gói khát
khao, gói cả tháng năm đầy.
Những hạt
mầm mọc lên từ ruộng
rễ cắm sâu
vào bùn đất linh thiêng.
Người
gieo, người gặt – người đi, người ở
mang dáng
hình hạt gạo với quê hương.
LƯƠNG CẨM QUYÊN