Buổi sáng ở một cánh đồng lúa miền Tây, người nông dân không còn quen tay mở van nước cho ngập ruộng như mấy chục năm trước.
Ông đứng nhìn mặt ruộng, lắng nghe tiếng gió, đo mực nước vừa đủ cho rễ lúa “thở”. Trên tay ông không chỉ có sổ ghi chép mùa vụ, mà còn là chiếc điện thoại với ứng dụng ghi nhận lượng phát thải, lượng phân bón, chi phí đầu vào.
Hạt lúa hôm nay không chỉ để no bụng. Nó mang theo dấu chân carbon,
mang theo câu chuyện của đất, nước, con người và cả tương lai của một vùng châu thổ.
Sau tròn một năm triển khai, Đề án 1 triệu héc-ta vùng chuyên canh lúa chất lượng cao, phát thải thấp gắn với tăng trưởng xanh ở Đồng bằng sông
Cửu Long đã bắt đầu cho thấy những tín hiệu tích cực, dù con đường phía trước còn dài.
Những tín hiệu đầu tiên - từ mô hình điểm đến thị trường quốc
tế
Một năm là quãng
thời gian chưa đủ dài để thay đổi một nền sản xuất hàng triệu hecta, nhưng đủ để
nhận ra những chuyển động ban đầu.
Từ các mô hình điểm tại An Giang, Đồng Tháp, Cần Thơ…, việc
áp dụng quy trình canh tác mới như tưới ngập
khô xen kẽ (AWD), giảm giống, giảm phân, giảm thuốc, sử dụng giống chất lượng
cao, đã mang lại những con số biết nói:
•
Giảm
chi phí đầu vào cho nông dân từ 15–20% so với tập quán cũ.
•
Giảm
phát thải khí nhà kính, đặc biệt là khí methane, loại khí từng âm thầm thoát ra
từ ruộng lúa ngập nước.
•
Năng
suất được giữ ổn định, thậm chí tăng ở nhiều mô hình nhờ đất khỏe hơn, cây lúa “sống
chậm” nhưng bền hơn.
Quan trọng hơn, gạo giảm phát thải đã bắt đầu có tên tuổi. Không còn là lúa vô danh
trôi nổi theo thương lái, mà là những lô gạo có hồ sơ, có truy xuất, có câu chuyện, đã xuất khẩu sang các thị
trường yêu cầu cao về môi trường.
Ở đó, giá trị
không chỉ nằm ở hạt gạo trắng, mà ở cách nó được trồng.
![]() |
Điều thay đổi lớn nhất không nằm ở ruộng, mà ở tư duy
Nhìn sâu hơn, thành quả lớn nhất sau một năm không nằm ở số
hecta, mà ở
sự thay đổi cách
nghĩ.
Từ chỗ “làm cho nhiều” sang “làm cho đúng”.
Từ chỗ chạy theo năng suất sang quan tâm đến giá trị vòng đời của
hạt lúa.
Từ sản xuất đơn lẻ sang liên kết vùng,
liên kết chuỗi, liên kết tri thức.
Đề án không đặt nông dân vào vị trí phải hy sinh, mà mời bà
con trở thành chủ thể của chuyển đổi xanh. Không ai bị ép phải làm điều mình không
hiểu. Mỗi mô hình điểm là một lớp học
ngoài đồng, nơi người nông dân thấy tận mắt: ít nước hơn nhưng cây lúa khỏe hơn; ít phân hơn nhưng đất không
chai cứng.
Ở đó, vai trò của
hợp tác xã,
doanh nghiệp, cán bộ khuyến nông được tái định nghĩa. Không chỉ là người hướng
dẫn kỹ thuật, mà là người đồng hành trong hành trình thay đổi thói quen.
![]() |
Khi mở rộng đề án - hãy nhớ câu chuyện gã thiện xạ Texas
Nhưng chính lúc những tín hiệu tích cực xuất hiện, cũng là lúc
cần tỉnh táo nhất.
Trong một câu chuyện nổi tiếng về tâm lý học hành vi, người ta kể về một “tay
thiện xạ” ở bang Texas. Trên bức tường kho thóc chi chít lỗ đạn, viên nào cũng nằm gọn trong hồng tâm. Dân làng
trầm trồ vì tài bắn súng hiếm có.
Chỉ đến khi nhìn kỹ, người ta mới phát hiện những vòng tròn hồng tâm được vẽ sau
khi đạn đã bắn trúng tường.
Câu chuyện tưởng chừng chỉ để vui, nhưng lại gợi ra một vấn
đề rất nghiêm túc trong chuyển đổi hành vi nông dân hiện nay. Chúng ta đang nhìn
vào kết quả để kể câu chuyện thành công, hay đang
hiểu đúng bản chất của sự thay đổi?
Nếu không cẩn trọng, việc mở rộng Đề án 1 triệu hecta có thể rơi vào cái bẫy ấy.
Không phải cứ
gắn nhãn
“lúa phát thải thấp” là tự nhiên xanh.
Không phải cứ
có vài con số
đẹp là đủ để kết luận thành công.
Không thể lấy kết quả tốt của mô hình điểm rồi áp lên toàn
vùng,
nếu thiếu dữ liệu trung thực, thiếu bối cảnh sinh thái - xã hội cụ thể của từng tiểu vùng.
Mở rộng đề án đòi hỏi hệ thống dữ liệu tích hợp, minh bạch,
không chỉ để báo cáo, mà để học hỏi và điều chỉnh; hiểu đúng
sự khác biệt của từng vùng
đất, từng cộng đồng nông dân, từng hệ thống thủy lợi. Đặt câu hỏi phản biện với chính mình, thay vì chỉ tìm dẫn chứng để
củng cố niềm tin sẵn có.
Chuyển đổi xanh không phải là cuộc thi bắn trúng bia đã vẽ sẵn,
mà là hành trình kiên nhẫn học cách ngắm cho đúng ngay từ đầu.
![]() |
Khi đề án cần những “người
giữ lửa” cho tư duy dài hạn
Để Đề án 1 triệu héc-ta
không dừng lại ở một chương trình kỹ thuật, mà trở thành một hành trình chuyển đổi
tư duy sản xuất lúa gạo, vai trò của
các tổ chức trung gian, các hiệp hội
ngành hàng là hết sức quan trọng. Trong hành trình đó, Hiệp hội ngành hàng lúa gạo Việt Nam
(VIETRISA) không chỉ là một tổ chức đại diện ngành hàng, mà đang từng bước trở thành đối tác đồng hành
chiến lược của đề án.
VIETRISA có lợi thế đặc biệt: đứng ở điểm giao
nhau giữa nhà nước - doanh nghiệp - hợp tác xã - thị trường - tri thức khoa học
- khuyến nông. Ở đó, hiệp hội
không chỉ kết nối cung - cầu, mà quan trọng hơn là còn có thể kết nối tư duy.
Khi một đề án lớn được triển khai trên diện rộng, điều dễ thiếu nhất không phải
là văn bản, mà là không gian đối thoại. Không gian để đặt câu hỏi phản biện. Không
gian để nghe tiếng nói khác nhau từ nông dân, doanh nghiệp, nhà khoa học, tổ chức
xã hội. Không gian để thừa nhận những điều chưa làm được, chưa hiểu hết.
VIETRISA, đã chủ động phối hợp cùng với các hiệp hội, hội nghề nghiệp khác, doanh nghiệp tổ chức những diễn đàn mở, những
cuộc tọa đàm chuyên sâu nhưng gần đất, gần ruộng, gần thị trường. Những diễn đàn
như vậy không nhằm đưa ra đáp án sẵn có, mà để gợi mở tư duy mới, giúp đề án tự
điều chỉnh trong quá trình
vận hành. Bởi một đề án sống được không phải vì nó đúng ngay từ đầu, mà vì nó biết
học trong khi đi.
Khi các hiệp hội
ngành hàng cùng
tham gia, đề án đã không còn là việc của riêng một bộ, một địa phương hay một nhóm dự án, mà trở thành
việc chung của cả hệ sinh thái lúa gạo Việt Nam. Và khi đó, hạt lúa không chỉ “thở”
trên ruộng, mà còn có chỗ đứng vững vàng trong tương lai dài hạn của ngành nông
nghiệp nước nhà.
![]() |
Một triệu hecta - không chỉ là con số
Khi được triển khai đúng tinh thần, Đề án 1 triệu hecta không
chỉ tạo ra gạo chất
lượng cao, mà còn tạo ra một hệ sinh thái nông nghiệp, nơi đất, nước, con người
được đối xử tử tế hơn. Giúp nông dân đi từ người sản xuất nguyên liệu sang người
tham gia chuỗi giá trị.
Đặt Đồng bằng sông Cửu Long vào bản đồ nông nghiệp xanh toàn cầu, không bằng lời
hô hào, mà bằng thực hành bền bỉ.
Một năm qua mới chỉ
là bước khởi đầu. Điều quan trọng không phải đi nhanh, mà đi đúng và đi cùng nhau. Bởi hạt lúa, cũng như con người, chỉ thực sự lớn lên khi được trao đủ thời
gian, đủ hiểu biết và đủ niềm tin.
Lê Minh Hoan






