Tác giả Đặng Ngọc Tam Giang từ thành phố Huế, tác giả Trần Thanh Xem từ Vĩnh Long và tác giả Nguyễn Trọng Đồng từ Hà Tĩnh đều thể hiện sự nồng nhiệt với cuộc vận động sáng tác “Lúa gạo Việt – Nguồn cội và tương lai” bằng những vần điệu trữ tình.
BÀI THƠ TÌNH TRÊN CÁNH ĐỒNG TÔI
ĐẶNG NGỌC TAM GIANG
(phường Hóa Châu, thành phố Huế)
em đã bày biện gì
trên cánh đồng tôi
ngàn năm vẫn lúa!
lúa xuân thì
lúa mơn non màu con gái
lúa ươm đòng, lúa lại trổ bông.
trổ vào tôi vạn nhành thương nhớ
phía oằn vai đê chiều nặng gánh
phía bùn lầy lấm lội lùa áo tơi
phía mồ hôi tưới xuống đường cày...
đường cày trong tim đã lật lại: vòng trôn xao xuyến
xới trong tận cùng thăm thẳm lịch sử vùi lấp
mở những lời ca dao chạy xuyên thế kỷ
quật khai trong thớ đất bùn từng vi lượng dưỡng sinh...
trong vi mô - giọt sương, có đại diện đại dương?
như chiếc cầu tre em còn nhớ lần qua lắt lẻo
ta về, biết thêm đường đời khổ ải!
vuông bờ là những ngả đường, tham số... vu qui!
em đã thôi bày biện
lúa qua xuân thì
lúa ươm đòng... thiếu phụ
trăng quê vẫn vàng không ai tát
vẳng về những gầm ghiết máy móc lên ngôi
và khói miết dậy thì bay... về trời.
ĐẤT NỞ HOA
TRẦN THANH XEM
(huyện Tiểu Cần, tỉnh Vĩnh Long)
Bông lúa cúi đầu chào ta buổi sớm mai
Hạt xếp đều sáng vàng thửa ruộng
Cơn gió chướng đi rong
Lúa lào xào gợn sóng
Bầy sơn ca làm tiếng hát trẻ trung.
Hương lúa dặt dìu gợi mùi quyến rũ
Ấp úng vành môi em thong thả đi cùng
Vạt nắng đầu ngày hồng hồng đôi má
Chiếc áo nâu vai sờn, bạc màu sương gió
Ta mặc che người ra thăm mùa lúa chín
Hương nội gió đồng
Lẩn quẩn theo
sau lưng.
Thoáng trong ta
Từng giọt mồ
hôi rơi đầm đìa trên đất
Những trưa trời
nắng tuôn gay gắt
Bàn tay chai cặm cụi
Ta vun xới
Tưới lên thớ đất khô cằn
Thành những triền lúa thắm vàng
Sai trái.
Em ngước nhìn ta
Ta nhìn thảm lúa
Nỗi niềm chan chứa
Đất nở hoa
Đời dâng cho ta hạt lúa no đầy
Cho tình yêu lứa đôi thắm lại
Bốn mùa vui thú điền viên.
HẠT LÚA
VÀNG SÁNG CẢ NON SÔNG
NGUYỄN TRỌNG
ĐỒNG (phường Nam Hồng
Lĩnh, tỉnh Hà Tĩnh)
Thuở vua Hùng dựng
nước
Cư dân Lạc Việt
Hái trồng và
cày cấy
Hạt gạo gió
sương
Nuôi cả dân tộc
Qua tháng năm
mưa nắng gieo trồng
Đồng hành cuộc
chiến sống còn
Và đời sống
tinh thần.
Cả phong tục
văn hoá tâm linh
Lễ hội cầu mùa,
lễ hội xuống đồng…
Khi nông nhàn,
khi mùa màng mịt mù sương gió
Vẫn đời đời gắn
bó
Nghiệp nhà nông
vốn con trâu cày vạm vỡ
Vẫn son sắt mùa
màng duyên nợ
Giọt mồ hôi như
mái đình cong cong bông lúa
Như cánh cò
mênh mang
Chở nắng văn
minh lúa nước
Bao thế hệ Tiên
Rồng đất Việt
Đã sáng tạo những
giống lúa cổ quý hiếm
(Lúa Nếp Cẩm,
lúa Đen, lúa Nàng Hương…)
Hạt gạo thơm
ngon đậm hồn tre xanh một nắng hai sương
Tảo tần bóng mẹ
hoá ngọn gió tục làm bánh chưng bánh dày ngày tết!
Di sản cha ông
chẳng gì so sánh được
Khi hạt lúa
vàng sáng cả non sông
Khi cánh đồng
biếc mầm sống dân tộc
Cũng là khi vua
tôi cùng dự hội Tịch Điền
Như một thời hạt
gạo nuôi quân kháng chiến
“Thóc không thiếu
một cân…”
Và đẹp sao tiếng
chày sóc Bom Bo đêm trăng lưu luyến
Bộ đội về làng.
Kháng chiến thành công
Mà trong mỗi
chiến công còn lấp lánh hạt thóc vàng hiển hiện
Nghĩa tình làng
nước tháng năm…
Chiến thắng nào
cũng làm bông lúa nức lòng
Đồng ruộng lại
xanh biếc mênh mang
Cánh đồng mẫu lớn
Mà vẫn bâng
khuâng giống lúa cổ quý hiếm
Nếu một ngày chỉ
còn trong dĩ vãng…
Có thể nào khuất
bóng những giống cây mưa nắng
Hằng cho ta về
xanh thắm nước non này?
Cần được bảo -
tồn - phát - huy - đa - dạng
Cùng giống lúa
mới biếc xanh ngọn cờ đỏ tung bay
(Những giống lúa : ST24, ST25… năng suất, chất lượng)
Hạt gạo Việt Nam vẫn lừng thơm cả năm châu bốn biển
Như bao mùa hoa đất ngời lên khoảng trời mây trắng
Như Cửu Long giang vẫn phù sa đỏ thắm
Cánh đồng hoá dòng chảy thời gian
Bóng mẹ về hình cong cong bông lúa sông Hồng…


