Tác giả An Thi từ Vĩnh Long chia sẻ cảm xúc ‘Lúa đòng đòng, lúa nhớ thương/ Lá xanh vẫy gọi, vấn vương rơm vàng/ Nhuộm luôn cơn gió ghé ngang/ Để lòng ta bỗng bàng hoàng: Gió xanh’.
Bài dự thi “Lúa gạo Việt – Nguồn cội và tương lai”
Chùm thơ của AN THI (Phường Phước Hậu, tỉnh Vĩnh Long)
NGÀY LÚA NGÂN NGA
Ngày ngấp nghé nghe ngân nga lúa hát
Gió hây hây, bay mấy dãi mây mềm
Nắng nồng nàn, náo nức nấp nôi êm
Đêm đã thức, đời đã đầy ánh sáng.
Dáng ai xa, qua cánh đồng thấp thoáng
Luyến câu hò, cò lả lượn lờ lay
Từ phu tướng mang kiếm đến… đong đầy
Vẳng tiếng trống mấy trăm năm còn rõ.
Mở cơn mơ, hò lơ bờ lúa nhớ
Vần kết câu, và hồn vút nên thơ,
Làng lâng lâng, lúa liền lúa lượt là,
Lúa ngân nga… lòng thờ ơ, sao nỡ?
GIÓ XANH
Biết rằng nơi ấy lúa xanh
Lay lay sóng lá mong manh trên đồng.
Bầy con nít nhỏ mà đông
Thả cười theo gió, tóe trong đất trời.
Đồng nhớ là đồng nhớ ơi
Ta ôm hương lúa, gánh lời thiết tha
Thương con dế nhỏ la cà
Gọi ta trên khắp đồng xa, lúa gần.
Trời vàng, nắng ngọt phân vân
Gió đùa thổi thóc góc sân lên trời.
Một chiều rời rợi… Lúa ơi…
Ngọn cong giọt sữa cho đời thêm hương.
Lá
xanh vẫy gọi, vấn vương rơm vàng.
Nhuộm
luôn cơn gió ghé ngang
Để
lòng ta bỗng bàng hoàng: Gió xanh!
BÀI CA NHỚ ĐỒNG
Dường như ai bước ngang đồng
Hay là ngọn gió đông lòng vòng bay?
Lúa vàng, má đỏ hây hây
Thương mùa vừa kết bông ngày hôm qua!
Tiếng cười, tiếng nói chưa xa,
Hay lúa lẫn tiếng đời… mà xôn xao?
Cánh đồng chiều ấy nao nao
Lúa đòng ngậm sữa, đi vào tháng năm.
Lúa vàng như ánh trăng rằm
Cho ai tát nước, ai thăm cuối mùa.
Cho ai trở lại đồng xưa
Để nghe tiếng lúa nô đùa ngân nga?
Thôi ta tự nhủ lòng ta
Ngân nga một chút… bài ca nhớ đồng.
Gửi theo cơn gió lòng vòng
Bay quanh phố xá, vẽ không cần hình.
Lúa in bóng giữa bình minh…
Mình in lúa giữa lặng thinh lòng mình.