Tác giả Nguyễn Thanh Hải từ Đồng Tháp bày tỏ: ‘Từ hạt giống Tám Thơm em gieo giữa đồng xanh/ anh theo giọt mồ hôi đi qua mùa nắng hạn/ Bao Thai nở giấc mơ vàng trên bờ đê vắng/ gió rụng đầy vai, hương lúa quyện môi cười


 

 

Bài dự thi “Lúa gạo Việt – Nguồn cội và tương lai”

Chùm thơ của NGUYỄN THANH HẢI (xã Mỹ Lợi, tỉnh Đồng Tháp)

 

CÂU THƠ NÀO ĐẸP HƠN LÚA GẠO QUÊ MÌNH

Từ buổi bình minh

hạt lúa mọc theo nhịp trống làng
hơi đất mẹ hun mầm xanh biếc
mồ hôi người gieo xuống bờ nứt nẻ
để gặt về trĩu hạt tiếng cha ông

 

Con đã thấy trong hạt gạo quê hương

có màu cò trắng

có tóc thời gian đượm tàn sao ngủ trên đầu

nhớ thuở áo mẹ bạc màu sương muối

có giọt mắt nào chẳng mặn lòng ta

 

Từ ruộng phù sa dậy mùi mới
Một Bụi
đthắp câu hò sông Hậu
lúa Tài Nguyên nâng hương mùa nhớ

Huyết Rồng vẫn ửng dấu người xưa

 

Nàng Thơm Chợ Đào nghiêng nón gọi hoàng hôn

từng nhịp gió vẽ mùa lên thảm lụa

Đài Thơm Tám trổ mềm bông lúa

Gạo Sóc Trăng mơ trong giấc đồng bằng

 

Ôi đất nước

đến cỏ cũng hóa thành cỏ gạo

chưng cất tinh túy đất trời

trong chiếc bánh dâng vua

lòng thơm thảo

nửa vỏ trấu cũng hóa thuyền chở hiền lương qua giông bão

có hạt gạo vượt trùng khơi cổ tích tình người

 

Xin cho tôi hát

“bài ca cây lúa

và người trồng lúa cho quê hương”

em đã đi hết chưa

suốt dọc dài ca dao đất nước

Có câu thơ nào

đẹp hơn lúa gạo quê mình!

 

Nhà thơ Nguyễn Thanh Hải - Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.

HẠT LÚA VÀ MỐI TÌNH QUÊ

Từ hạt giống Tám Thơm em gieo giữa đồng xanh
anh theo giọt mồ hôi đi qua mùa nắng hạn
Bao Thai nở giấc mơ vàng trên bờ đê vắng
gió rụng đầy vai, hương lúa quyện môi cười

Ơi… Nàng Hương Chợ Đào buổi trưa phơi áo
hương em bay ngập cánh đồng chiều
tình anh như lúa ST vừa trổ
thơm ngát lòng ruộng mới hôm nao…
 

Anh cấy trái tim mình lên thửa ruộng quê em
lúa OM còn non sữa, hẹn mùa sau gặt hái
Khang Dân đơm đòng trong câu ca đợi chờ ai mãi
nếp cái hoa vàng – dẻo ngọt chuyện đôi ta
 

Ơi… hạt gạo trắng trong như nụ tình đầu
mỗi hạt cơm em vo là mỗi giọt thương sâu
cánh đồng mở ra – tình mình còn đọng lại
từ hạt lúa quê hương, ta ươm hạt tình nhau
 

Mai lúa trổ bông vàng trên cánh đồng ký ức
anh vẫn gọi thầm… tên em – mùa gặt năm nào
tình mình như hạt gạo Việt Nam – dẫu qua bao mùa nắng
vẫn dẻo thơm hoài… trong bữa cơm quê.

 

MÙA LÚA THƠM EM

Anh về lại bờ đê năm cũ

cánh đồng chiều còn xanh mắt em xưa

nơi bụi lúa gió bay mùi hương gạo

ta đã nắm tay nhau đi giữa mùa mơ...

 

Em còn nhớ không?

mùa gặt đầu tiên - anh gánh trăng về kho

em giấu nụ cười sau vành nón trắng

giọt mồ hôi rơi trên má… hóa câu thơ

 

Gạo trắng ngần như những chiều em đợi

nấu nồi cơm thơm dậy cả làng quê

anh lính trẻ vai sương mùi đất

hết giặt non sông, giữ lời hứa quay về

 

Nay lúa lại vàng bên triền đất cũ

gió quê mình vẫn hát giọng ru êm

em cấy mùa sau, anh gom ngày trước

một hạt cơm no… hai mảnh tình mềm

 

Quê mình đó - gạo nuôi người yêu sống

như tình ta bền bỉ suốt năm dài

dẫu đời có khi mặn hơn vị muối

hạt lúa yêu thương vẫn ngọt trên vai.