Tác giả Nguyễn Tấn On – Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam từ Lâm Đồng, gửi gắm tâm sự: “Từ trong bùn đất – gió đưa/ Mồ hôi thành ngọc hạt vừa toả hương”
Bài dự thi “Lúa gạo Việt - Nguồn cội và tương lai”
Chùm thơ của NGUYỄN TẤN ON (Lâm Đồng)
HẠT GẠO
QUÊ NHÀ
Khom lưng
mẹ bước giật lùi
Bàn tay cắm
mạ niềm vui ruộng đồng
Giữa trưa
đứng bóng nắng hồng
Thấy trời trong
ruộng bềnh bồng mây bay
Nước phèn
lạnh cóng móp tay
Lúa xanh
thẳng lối hẹn ngày ngậm bông
Nâng niu mẹ ẵm, cha bồng
Đất mềm chân cứng, gánh gồng nắng mưa
Từ trong
bùn đất – gió đưa
Mồ hôi
thành ngọc hạt vừa toả hương
Mẹ cha
cùng với quê hương
Cho tôi cắp
sách đến trường - yêu thương
Cảm ơn đất
ruộng hoa vườn
Cảm ơn
gian khổ đoạn trường mẹ cha
Cảm ơn hạt
gạo quê nhà
No cơm, ấm
áo vươn ra nước ngoài
Xin đừng bỏ
đất ruộng cày
Công thành
danh toại hôm nay tôi về.
VỀ VỚI
SÔNG QUÊ
Tôi vừa cởi
áo bơi sông
Đã nghe
hương khói đốt đồng cay cay
Em ngồi gỡ
hạt cỏ may
Dòng sông
vỡ vạt nắng ngày rưng rưng
Con chim dồng
dộc hót mừng
Hoa cau nở
trắng thơm lừng bâng khuâng
Mẹ ra trộn
lúa ngoài sân
Giữa trưa
đứng bóng nắng tần ngần trôi
Gió làng
thổi tiếng cơm sôi
Mái tranh
đùn khói, còn tôi thòm thèm
Bình minh
kéo một mẻ đêm
Mặt trời rực
đỏ bên thềm thu phong
Cha ngồi cột
lại vành nong
Gác lên
dàn bếp để mong được mùa
Bên kia vườn
tuổi me chua
Theo bà đội
lễ lên chùa - về chưa?
Này sông,
này cỏ, này mưa
Tôi là đứa
bé ngày xưa - trở về.
NẮNG NHÀ
QUÊ
Ta về tắm
nắng nhà quê
Cây rơm
khuyết chỗ con bê rút ngày
Rủ em về ngay - hôm nay
Con chào mào hót rất hay em à
Cây ổi đỏ ruột vườn nhà
Bánh xèo mẹ đổ nhân là nấm rơm
Bếp quê chín lửa sôi cơm
À ơi! Sợi khói, mùa thơm thảo về
Về nhe em, nắng nhà quê
Thả diều, đánh vụ thích ghê gió đồng
Về đây ta tập bơi sông
Con chuồn chuồn cắn, hồng hồng - đêm mơ.