Từ tâm tư ‘Cửu Long này đã cưu mang tổ tiên/ màu lúa chín anh yêu từ áo nâu em dưới đồng’, tác giả bâng khuâng ‘con nhớ quê mình mấy mùa nước nổi/ đồng vẫn lênh đênh trôi vào vạt áo mẹ buồn’ để tri ân cuộc sống ‘và như anh/ sau bão giông đời lúa/ nở trĩu vàng về phía nơi em’.


Bài dự thi “Lúa gạo Việt – Nguồn cội và tương lai”

Chùm thơ của TRẦN ĐỨC TÍN (Phường Cái Răng, Cần Thơ)

CHÍN NHỮNG MẦM ĐẦU TIÊN

mẹ ơi

con đã đi qua hàng vạn cánh đồng

những chiều giông thân rạ non gãy đổ

mầm nào hứng sương

mầm nào đựng gió

như chúng con lớn khôn rồi bỏ lại… quê hương

 

những ngày xa quê

lòng gác trọ nhớ mùa rơm rạ

khói lam chiều hoen mi mắt tha hương

con nhớ quê mình mấy mùa nước nổi

đồng vẫn lênh đênh trôi vào vạt áo mẹ buồn

 

bão tháng 7 cũng qua rồi mẹ ạ

vách chân trời ửng lên vàng thôn xóm

con sẽ về gặt tháng 12 về phơi trong bồ lúa

Cửu Long mình lại chín vàng những mầm lúa đầu tiên.

 

SAU BÃO GIÔNG ĐỜI LÚA

tôi đã nương mình vào châu thổ

tháng ngày mênh mông lấy màu lúa làm hải đăng

 

những xưa cũ dãi dầu áo nâu của mẹ

mưa nắng chan lên mắt cha buồn

giọt nào đọng lại trên mọng lúa

giọt nào rớt xuống trũng sâu

 

tôi đã gom về đây ươm lên màu lúa chín

chiều vàng quê hương nương lưng trời

 

em biết không

quê anh nắng mưa chỉ hai mùa

như cái kèo, cái cột

ngày nắm tay nhau cha mẹ đặt lại tên

và như anh

sau bão giông đời lúa

nở trĩu vàng về phía nơi em./.

 

Nhà thơ Trần Đức Tín - Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.

 

RUỘNG LÚA SAU HÈ BẰNG MÁU THỊT ĐÔI TA

ông thường hay kể những kỉ niệm chiến chinh

có mảnh đạn ngủ vùi trong lớp lúa

có máu xương ngã xuống lũy tre làng

những chiều xưa bà đưa ông sang sông

áo bà ba không quen mùi thuốc súng

bà quay đi mắt buồn không dám khóc

tiễn đưa người vào máu thịt non sông

đồng đội ông vẫn rền vang quyết tử

con đê làng chưa ngơi đắp về xuôi

ông bà ta nắm tay qua chinh chiến

ngày hòa bình lúa quê mình cũng reo vui

 

em yêu ạ

Cửu Long này đã náu nương bộ đội

Cửu Long này đã cưu mang tổ tiên

màu lúa chín anh yêu từ áo nâu em dưới đồng

từ má lúm cười duyên sau bồ lúa

từ con cá rô tôm tích, từ sợi rơm mùa gặt

qua chiến tranh, qua ngàn đời giáp hạt

anh yêu ruộng lúa sau hè bằng máu thịt đôi ta./.