Vẻ đẹp ruộng nương Tây Nguyên, được chia sẻ từ những câu thơ của tác giả gắn bó với Đắk Lắk: “Lửa phừng mặt đỏ gái trai/ Đất trời ngân rung mở hội/ Ăn mừng được mùa lúa mới/ Làng buôn rộn rã đất trời”.
Bài dự thi “Lúa gạo Việt – Nguồn cội và tương lai”
Chùm thơ của ĐỖ TOÀN DIỆN (Đắk Lắk)
CHIẾC GÙI
Em cõng bốn
mùa lên rẫy
Gùi lúa bắp
về buôn
Dáng em
nghiêng hình tổ quốc thân thương
Cong cong
hình chữ S
Gùi cùng
em một thời oanh liệt
Qua nắng
mưa, lửa đạn chiến trường
Gùi với em
như người bạn thân thương
Lúa, gạo,
thuốc men, dãi dầu sương gió.
Đạp lên
bão đạn mưa bom …
Gùi thức
cùng em qua những đêm trường
Chiếc gùi
Đam San bao đời truyền lại
Cõng lúa
ngô đi dọc cuộc đời.
MIỀN
TRUNG
(Tặng Liễu)
Sinh ra từ
rốn bão
Miền Trung
bọc tôi bằng tã lót gió Lào
Trải cát bỏng
rang tím tái
Tiếng ve
sôi cháy khát mùa hè.
Sinh ra từ
rốn bão
Mẹ ru ca
dao nghẹn ngào tiếng nấc
Câu ca trù
ví dặm xốn xang
Tôi tắm
trong điệu hò xứ nghệ mênh mang từ tấm bé
Gió Lào
hun đất cằn nứt nẻ
Lúa con
gái tong teo đỏ quạch úa vàng.
Sinh ra từ
lũy tre làng
Tiếng cuốc
gọi hè, cuốc mỏi đêm khắc khoải
Nết đất
quê cần cù nhẫn nại
Tu trí học
hành để thoát gieo neo
Lớp con
cháu chúng tôi ra đi từ mái tranh nghèo
Từ gốc rạ
đồng quê lúa nước
Đã đến nhiều
nơi ngoài Tổ quốc
Nhuộm thắm
sắc cờ
Nâng giấc
hồn quê!
MỪNG MÙA
Bung biêng đại ngàn chiêng ngân
Hun hút bước chân nhà dài
Căng tròn chóe rượu bầu thai
Bập bùng giọt chiêng nghiêng ngả
Lửa phừng mặt đỏ gái trai
Đất trời ngân rung mở hội
Ăn mừng được mùa lúa mới
Làng buôn rộn rã đất trời.
Đất đai được dịp nghỉ ngơi
Ngực đêm phập phồng hơi thở
Mẹ đất sau kỳ sinh nở
Hấp thu sinh khí đất trời.
Làng buôn hân hoan và hội
Cúng giàng được mùa lúa mới
Gái trai đêm trăng gọi mời
Vòng xoang rộng mở mê tơi
Đất trời giao duyên hẹn ước
Vít cần trời
say chổng ngược
Ngấm tình
đỏ lịm làn môi.
Cao Nguyên
núi đồi chìm nổi
Huyền thoại
ùa về đêm vơi
Hân hoan
tiếng gà gọi sáng
Bình minh rạo rực chân trời.