Hiệp hội ngành hàng lúa gạo Việt Nam tổ chức buổi gặp mặt các hiệp hội, doanh nghiệp, chuyên gia, cán bộ lão thành của ngành. Trong khoảnh khắc thiêng liêng ấy, mọi thế hệ cùng ngồi lại, không chỉ để tưởng nhớ người đã khuất, mà còn để trả lời câu hỏi: Làm sao để hạt gạo Việt Nam xứng đáng với lịch sử và máu xương đã đổ xuống?
TIẾNG VỌNG TỪ NHỮNG NGÔI MỘ LIỆT SĨ
LÊ MINH HOAN (Phó Chủ tịch Quốc hội)
Sáng nay, trong làn sương sớm tháng Bảy, giữa khung cảnh trầm
mặc của nghĩa trang liệt sĩ, tiếng quốc ca ngân vang, từng ngọn nến được thắp lên
như ánh mắt của bao người đã khuất đang dõi theo. Những người từng cầm súng bảo
vệ từng tấc đất, giờ đây lặng thinh dưới lòng đất mẹ.
Nhưng trong không gian ấy, nếu lắng nghe thật kỹ, ta sẽ cảm
nhận được một tiếng vọng tha thiết, trăn trở, nhắn nhủ. “Chúng
tôi ngã xuống cho đất nước này được cày xới trong hòa bình. Máu của chúng tôi đã
thấm vào từng thửa ruộng, từng bờ xôi ruộng mật. Giờ đây, các anh, các chị, những
người làm lúa gạo, hãy tiếp nối sứ mệnh của chúng tôi, không bằng súng đạn, mà bằng
trí tuệ, tâm huyết và tình yêu với hạt gạo quê hương”.
Tiếng vọng ấy không chỉ là lời tri ân, mà còn là một lời đánh
thức với những ai đang đứng trước thách thức của hội nhập, cạnh tranh, biến đổi
khí hậu, và sự đứt gãy các chuỗi giá trị toàn cầu. Liệt sĩ không chỉ hy sinh để
giữ đất, mà còn để giữ linh hồn của đất - nơi gieo trồng lúa gạo, nơi cưu mang
sự sống của dân tộc.
Ngày hôm nay, Hiệp hội ngành hàng lúa gạo Việt Nam tổ chức
buổi gặp mặt các hiệp hội, doanh nghiệp, chuyên gia, cán bộ lão thành của ngành.
Trong khoảnh khắc thiêng liêng ấy, mọi thế hệ cùng ngồi lại, không chỉ để tưởng
nhớ người đã khuất, mà còn để trả lời câu hỏi: Làm sao để hạt gạo Việt Nam xứng
đáng với lịch sử và máu xương đã đổ xuống?
“Chúng tôi không mong
các anh chị dựng tượng đài cho chúng tôi. Chúng tôi chỉ mong các anh chị đừng để
hạt gạo Việt Nam bị rẻ rúng trên thị trường quốc tế. Đừng để nông dân, những người
như chúng tôi ngày xưa, tiếp tục gồng mình trong chuỗi giá trị lệch lạc. Hãy để
hạt gạo mang danh dự quốc gia. Hãy để hạt gạo bước ra thế giới bằng niềm tự hào,
chứ không phải bằng thương lượng giá rẻ”.
Có lẽ, tiếng vọng ấy sẽ chạm đến những nhà hoạch định chính sách, để tư duy lại về chiến lược gạo quốc gia, không chỉ là sản lượng, xuất khẩu, mà là chất lượng sống của người làm ra hạt gạo. Chạm đến các doanh nghiệp, để không chỉ mua bán, mà đồng hành và nâng tầm hạt ngọc quê hương. Chạm đến những người trẻ, để không rời xa ruộng đồng, mà cùng cải tiến, sáng tạo từ chính di sản của cha ông.
“Chúng tôi xin gửi lại
niềm tin của một thời khói lửa. Cho một tương lai xanh hơn, sạch hơn. Xin các
anh, các chị hãy tiếp tục làm rạng danh đất nước. Bằng chính giọt mồ hôi trên
những cánh đồng lúa trĩu hạt…”.
Trên những bia mộ không tên, giữa bao nhiêu gương mặt lặng lẽ,
ánh nắng buổi sáng như một lời chào trang trọng. Lúa vẫn xanh ngoài đồng. Gạo vẫn
trắng trong từng bữa cơm. Và sự tiếp nối vẫn đang được viết nên bởi những người
sống, cho những người đã hy sinh.
Hôm nay, hơn bao giờ hết, ngành hàng lúa gạo Việt Nam cần một
lời hứa với quá khứ và một tầm nhìn cho tương lai.
Vì đó không chỉ là ngành kinh tế. Đó là ký ức, là bản sắc, là máu thịt của một dân tộc đã đi qua chiến tranh, và đang tiến về một nền nông nghiệp văn minh, tử tế, và bền vững.